Thứ Hai, 25 tháng 10, 2010




Đường về quê ngoại

Gã Thợ Dùi - tôi được sinh ra và lớn lên ở một miền thôn quê yên ả, đôi làng nội - ngoại cách nhau những đoạn bờ đê dài khắc khoải. Trong ký ức tuổi thơ của tôi, mỗi lần về quê ngoại là một lần gắn thêm bao kỷ niệm khó phai. Về quê ngoại - niềm háo hức không chỉ riêng của tuổi thơ một đứa trẻ nào, dẫu ở thị thành hay chốn thôn quê, nhất là dịp nghỉ hè hay lễ, Tết, cúng giỗ... Với tôi, sẽ được thỏa sức vẫy vùng trong khu vườn bưởi trĩu nặng quả; được nắn, bóp bàn tay thô ráp, chai sần của ngoại. Nhìn ngoại ngồi hong tóc bên hiên nhà, mái tóc ngoại bạc trắng như cước phất phơ theo hương bưởi trong cơn gió chiều mùa thu nhè nhẹ... Một cảm xúc ấm áp đến lạ thường. Và, còn biết bao kỷ niệm đầy ắp tuổi thơ trên đường về quê ngoại...



Mùa mưa! Đường về quê ngoại phải băng qua cánh đồng lầy lội bùn đất, nhiều phen tôi bị “đo đường” và “chụp ếch” trên những vũng lầy trơn tuột ấy. Hay nhớ những lần dò dẫm lội qua những “ổ trâu”, “ổ gà” đầy bùn nước trong cái tiết tháng mười rét đến “thấu xương”, tím tái thịt da... Vì thế, có những lúc, tôi hay viện cớ bận học nên không về quê thăm ngoại. Mẹ tôi rất buồn, lặng thinh rồi khoát chiếc áo tơi sờn cũ, một mình lầm lũi đạp xe về thăm ngoại. Khi về, mẹ thường bảo: Ngoại nhắc sao không dẫn con về chơi... Những lúc như thế, tôi đâu biết đôi mắt của mẹ rất buồn và sâu thăm thẳm đến vời vợi. Nhưng rồi nó cũng qua đi theo tuổi thơ nông nỗi của tôi. Lần khác về chơi là bị ngoại trách móc, giận hờn, nhưng rồi lại được vỗ về yêu thương. Năm tháng hạnh phúc ấy cứ chầm chậm trôi qua như một giấc mơ...



Đường về quê ngoại hôm nay được mở rộng thênh thang, trải bê tông phẳng lì, không còn cảnh lầy lội như thuở xưa. Nhà cũ, vườn xưa vẫn còn đó, mà nay vắng bóng ngoại rồi! Bên hiên nhà, hàng bưởi già lơ phơ trong nắng thu ảm đạm. Không gian vắng đến nao lòng...!? Khoảng khắc cô đơn, trống trải ấy lại xâm chiếm tâm hồn tôi. Mắt tôi cay xoè vì nỗi nhớ man man. Ôi! phút giây hạnh phúc, ấm áp của ngày xưa đâu mất. Bất chợt, tôi tự hỏi với lòng mình: tuổi thơ ơi, có bao giờ trở lại.., để tôi lần nữa không dấu với lòng mình...!!!


Gã Thợ Dùi

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét