Thứ Ba, 2 tháng 11, 2010

Mùa lũ ở quê tôi




Miền Trung quê tôi đã vào mùa mưa lũ! Mưa kéo dài hàng tháng ròng, mưa dai dẳng, dầm dề, mưa giăng kín khắp mọi nẻo đường làng quê, khối phố... Dải đất miền Trung nổi tiếng khô cằn và rát bỏng vào mùa khô, nay phải oằn mình với lũ, nước lênh bênh khắp nơi. Nước lũ băng qua những cánh đồng, tràn bờ con, bờ lớn…và mấp mé đến tận dãy bờ tre của các xóm, làng…

Năm nào cũng vậy, ở quê nhà mẹ tôi đều mua dự trữ nhiều gạo, muối, mắm và các nhu yếu phẩm cần thiết khác để dùng trong mùa lũ. Tròn 1 tháng ròng, khi nước rút bà mới chạy qua chợ một lần; phần vì đường xá còn lầy lội, bì bõm, phần vì mọi thứ rau - củ - quả đã bị lũ nhấn chìm... Khi mưa dai dẳng một tuần liền, báo hiệu nước lũ sắp về, mẹ tôi lại mang tơi đội mưa ra vườn nhổ hết những bụi mì gòn (sắn) bị ngập úng, vì nếu để qua mùa lũ thì củ sẽ bị hư - úng không dùng được. Mẹ lựa chọn những củ mì non tươi, sò nhỏ thành rợi để nấu canh, cải thiện bữa ăn hàng ngày; những củ mì già chọn chổ cao ráo chất thành đống chờ qua mùa lũ để xắt lác phơi khô, dùng trong những lúc khó khăn, thiếu thốn lương thực.. !

Cuối đông! Lũ tan. Mưa vẫn còn dai dẳng, nhưng không nặng hạt như đầu mùa, mọi người lại í ới gọi nhau ra đồng để xuống vụ đông Xuân. Kẻ vác cày lừa trâu, người mang cuốc, các chị, các mợ thì quan gánh, đội thúng... tất bật ra đồng. Nhìn cánh đồng vẫn còn nê nước, ai cũng lắc đầu ngán ngẫm, rồi cũng phải “xoắn quần, xoăn áo” xuống be bờ tát nước để xuống giống cho kịp thời vụ. Lúa sạ rồi! hàng đêm, mẹ tôi phải nén cái rét “cắt da, cắt thịt” của tiết mùa đông để ra đồng canh tát nước ra, giữ chân ruộng khô, tránh lúa bị dồn ứ thành từng đụn, trải đều trên khắp chân ruộng. Khi lúa đã nhú mầm được 2 - 3 phân, lại hứng tiếp những cơn mưa cuối mùa, nước lại lăn tràn bờ con. Mẹ tôi ở nhà, lòng nóng như “lửa đốt”, đứng ngồi không yên, chắp miệng thở dài…trách trời sao chẳng thương người dân thôn quê lam lũ. Mưa hoài…chẳng dứt?

Mưa không dứt! Miền Trung lại hứng gió bấc về. Gió về kèm mưa lác đác, cào xác xơ mảnh vườn nhà tôi, những loại ăn trái như: ổi, chanh, lựu, mãng cầu… vừa bị ngập úng nước bởi lũ, nay lại bật gốc ngã nhào, ngổn ngang mọi nẻo. Mảnh vườn tan hoang như vừa trải qua một trận chiến kinh hồn. Gió bấc đi để lại khung cảnh buồn, trĩu nặng! Mẹ lại than ngắn, thở dài.., vừa bắt tay từng bước thu dọn mảnh vườn, vừa tranh thủ thời gian ra đồng tát nước đêm. Những sớm tinh mơ đi canh nước về, nhìn phía đằng đông ửng hồng, mẹ lại “cầu trời, khấn phật” mong mỏi sắc xuân sớm về để khí trời có chút nắng ấm…Trải qua một mùa mưa lũ khó khổ trăm bề, mẹ tôi chỉ biết hy vọng có thế?

…Và, năm nay lại thế. Mưa lũ lại về ở dải đất miền Trung quê tôi!
Gã Thợ Dùi
Miền Trung, tháng 11/2010